SƯỞI ẤM ĐẦU ĐÔNG
Quê em đó vàng hanh giăng ngập lối
Muốn gửi sang vài giọt đổi mùa đông
Nhưng ngại lo anh sẽ chẳng thuận lòng
Kéo sập cửa để nắng hồng chợt tắt !
Cao xanh kia thật khéo tay sắp đặt !
Bày làm chi chia cắt những bốn mùa,
Vị yêu đương có đắng, ngọt, chát, chua,
Có nghiêm túc lẫn cợt đùa, giả dối…
Tình đến – đi như bốn mùa thay đổi
Còn lại gì chỉ nhức nhói niềm đau,
Trăm nhớ ngàn thương nhuộm tóc úa màu,
Và hốc mắt trũng sâu vì thao thức !
Lẽ luyến ái mong manh…là có thực,
Tựa lồng son rực rỡ lắm đam mê
Bước qua song dễ lạc nẻo quay về,
Khi tường tỏ đà não nề duyên kiếp !
Biết chia ly mang khổ sầu trùng điệp,
Nhưng nến tàn thì thắp tiếp đèn chong,
Để đêm về dù lạnh buốt gió đông,
Vẫn còn sót đóm lửa hồng sưởi ấm !
____________Mizu – 05.11.2013.
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét