Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013

LÁ CỎ ĐƯỜNG VEN





Em – đứa trẻ lên ba ngơ ngác
Anh – cuộc đời phiêu bạt đã lâu.
Sắc trong veo chạm ánh mắt u sầu,
Ai biết được vì đâu thành thân thiết.

Bởi ngây thơ cứ trao lời tình thiệt
Tính thật thà đâu phân biệt giả chân
Thấy anh tuy khó tính nhưng dễ gần,
Quên ngôi thứ, lời phân không trau chuốt.

Khuyên nhủ ai, thoảng qua, đâu ràng buộc
Người ghi lòng chi cho buốt tâm can ?!
Bước ai đi, em nào dám cản đàng
Sao ai nỡ gieo toàn câu cay đắng ?!

Núi đá kia vẫn trơ mình mưa nắng
Nước lượn lờ ngắm mây trắng trời xanh
Lá vẫn reo cùng gió hát trên cành
Như gửi khúc chúc lành cho anh đó !

Đi đi anh ! Em chỉ là lá cỏ,
Nép bên đường nào có cọ chân ai !


_______Mizu – 15.08.2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét