Thứ Bảy, 4 tháng 5, 2013

MƯA PHAI DẤU CŨ



Em vẫn biết lệ trời làm anh khóc…
Lệ ngược dòng thoáng chốc chảy về tim
Kỷ niệm xưa, những giây phút êm đềm
Như thác đổ ùa về trong ký ức.

Em vẫn biết mưa làm anh thao thức
Gió bên song thổi nhẹ cũng chao lòng
Lá xạt xào cũng gợi nỗi nhớ mong
Miền hư ảo, em về trong rượu đắng!

Xóa đi anh, chữ tình trên giấy trắng!
Mộng ngày xưa giờ khác lối đi về
Đã nhạt nhòa…yêu dấu cũ – cơn mê,
Duyên đã lỡ, thuyền xưa neo bến khác !

Ôm hoài chi một bóng hình phai lạt ?!
Níu làm gì chút thừa thãi âm xưa ?!
Cây lá reo cười tươi tắn trong mưa,
Sao anh lại rũ buồn trong hiu hắt ?

Một chữ “yêu” mà tháng ngày dằn vặt
Người đã xa, cùng duyên mới xum vầy
Đừng cố tìm em qua những cơn say !
Ảo ảnh ấy chỉ đọa đày tâm thức !

Với chồng con, em giữ gìn một mực
Niềm yêu xưa, xin trả lại cho người !
Mưa rạt rào, xin xóa dấu môi tươi !
Chữ “quên” ấy nhờ Trời cầm tay viết !


___________Mizu – 04.05.2013.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét