Dù
sương chan, nắng gội sá gì đâu,
Chẳng
biết buồn hay thao thức canh thâu,
Lòng
đã khép và tình yêu…rêu phủ…
Bỗng
một ngày…giọt tình anh… ấp ủ…
Rêu
úa tàn bỗng xanh biếc… mộng mơ,
Tận
tim sâu, người lại rõ đường tơ,
Riu
riu lửa mà nung mềm tâm đá!
Nhưng
…rồi người cũng mịt mờ tăm cá…
Giữa
đêm khuya chỉ tiếng lá xạc xào,
Một
mình em thơ thẩn với ngàn sao,
Tri
kỷ…tìm đâu?...chỉ gió đùa se sắc!
Đưa
mây về rơi xuống ướt mi rêu,
Linh
hồn nay lại hoang vắng tiêu điều…
Ngàn
năm vẫn đợi chờ trong hiu hắt !
_________Mizu
– 23.03.2013.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét